Monday, December 05, 2005

A Story A Day

I am going to try to read a short story a day, a good resolution from whose perch I get knocked off regularly.

Yesterday I brought home You've Got to Read This, a hefty 1994 anthology (ed. Ron Hansen and Jim Shepard) in which about three dozen of "today's leading fiction writers" introduce their favorite story. I like anthologies like this, because a critic you like can lead you to an author you have never heard of, and vice versa.

Charles Baxter, T. Coraghessan Boyle, Deborah Eisenberg, Amy Hempel, Edward P. Jones, Lorrie Moore, Francine Prose, Eudora Welty, Joy Williams, etc. introduce stories by a raft of writers, some nineteenth century (Dickens) or early twentieth (Joyce, Borges) but a fair number by writers who were living twenty years ago (Cheever, Carver) or are living now (Munro, Tim O'Brien). Why just "leading fiction writers," instead of including also some non-fiction writing critics? Never mind.

So I read "Labor Day Dinner" by Alice Munro. David Leavitt's introduction begins, "Few stories mean as much to me as Alice Munro's 'Labor Day Dinner,' which sounded enticing enough. I read the rest of the introduction only after finishing the story, and it was a fairly unenlightening intro. But the story (early for Munro: it was reprinted in a 1982 collection) is very compelling. A rather large cast (six women and two men, most of them important characters) interacting complexly. Munro introduces nearly all the characters before anything really gets going, which would usually be a fatal misstep. And she ends the story with near-violence that comes out of nowhere, also risky. It all works.

The story also moves from third-person omniscient into the POV of various characters by turn, which isn't easy. It is also told in the present tense. I suppose this shows that you can pull off anything, if you can pull it off.

2 Comments:

Blogger love supra said...

They are all beautiful and fashionable i have to say, and my friends told me they are of good quality as well. I have not see post good enough like yours here.
More tags:
wow gold | cheap wow gold | buy cheap wow gold | buy wow gold

1:07 AM  
Blogger Unknown said...

đồng tâm
game mu
cho thuê nhà trọ
cho thuê phòng trọ
nhac san cuc manh
số điện thoại tư vấn pháp luật miễn phí
văn phòng luật
tổng đài tư vấn pháp luật
dịch vụ thành lập công ty trọn gói
lý thuyết trò chơi trong kinh tế học
đức phật và nàng audio
hồ sơ mật dinh độc lập audio
đừng hoang tưởng về biển lớn ebook
chiến thắng trò chơi cuộc sống ebook
bước nhảy lượng tử
ngồi khóc trên cây audio
truy tìm ký ức audio
mặt dày tâm đen audio
thế giới như tôi thấy ebook

“ Hỗn láo!” Lưu Phong vừa nói ra, mỹ phụ cho dù công phu hàm dưỡng cao đến mấy cũng không thể nhẫn nhịn được nữa, nộ hỏa trong đầu bốc lên ngùn ngụt. Mỹ phụ vốn là rất chú trọng tới dung nhan, vài chục năm nay nàng đều tự hào về nhan sắc của mình, bây giờ làm sao có thể tiếp nhận được những lời lẽ này của Lưu Phong.

“Công tử, biểu hiện của ngươi thật là làm cho ta thất vọng.” Mỹ phụ giận dữ gằn giọng nói:

- Thánh giáo thành tâm thành ý muốn xem ngươi là minh hữu, không ngờ người không nhận thức được điều này.

“Hừ, các ngươi chẳng qua là ỷ mạnh mà bắt người khác tuân theo ý của mình, cái này mà gọi là minh hữu à? Nói thì cũng đã nói xong, giao dịch không thành, Thánh sứ tỷ tỷ, ngươi cũng đừng tức giận….ta xin cáo từ, sau này có cơ hội khác sẽ tính đến chuyện hợp tác sau.” Lưu Phong dứt lời liền xoay người muốn thoát khỏi nơi đây.

“ Đứng lại.” Mỹ phụ lạnh giọng, quát lên.

- Công tử, ngươi nghĩ đây là đâu chứ? Muốn đến thì đến muốn đi thì đi?

Lưu Phong quay người lại, bình thản nói:

- Như thế nào nữa đây? Chẳng lẽ ngươi còn muốn giữ ta lại?

“Thánh giáo thực tâm không muốn cùng Phượng viên đối địch, ta cũng không giữ ngươi, lúc nãy ngươi đã giết một người của ta, bây giờ phải trả lại công đạo cho chúng ta.

“Công đạo?” Lưu Phong dáng vẻ làm như sợ hãi, thân thể rung lên bần bật, co rúm người lại, đoạn cười nói:

- Thánh sứ tỷ tỷ, người làm ta sợ quá, bất quá không thành vấn đề, ngươi thích đơn đả độc đấu hay cả lũ xông lên một lúc?

Nhất thời mọi người đều sợ hãi đến nín thở, trước giờ người dám trước mặt Thánh sứ hỗn xược như vậy cũng chỉ có mình Lưu Phong mà thôi. Thiết Huyết đối với Lưu Phong đã sẵn có thành kiến, nay thấy hắn phóng túng như vậy, lập tức muốn ra tay giáo huấn tên tiểu tử không biết trời cao đất rộng này.

8:43 PM  

Post a Comment

<< Home